Rusia lleva a cabo una guerra vergonzosa contra Ucrania.     ¡Defiende a Ucrania!
Cómo apoyar a Ucrania 🇺🇦 ❤️
  • D-Crown

    100 Ngày Hạ → traducción al Inglés

Compartir
Tamaño de fuente
Letra original
Intercambiar idiomas

100 Ngày Hạ

Ngày thứ 3 là ngày đầu tiên mà em quay lại
Vì cả 2 hôm trưóc đó, anh toàn gọi tên em sai
Và anh thì đâu dám hỏi, chiếc phù hiệu anh chẳng dám coi
cả ngày thứ 4 và thứ 5 anh chỉ trao mà đâu dám nói
mấy bức thư, tem dán vội, anh chỉ biết là trao em thôi
nụ cưòi vẫn gưọng trên môi, và tim bỗng dưng hấp hối
bụi đưòng và bộ đồng phục nhân viên bưu điện
anh không biết, nhưng họ gọi thứ đó là duyên
ngày 30, với xấp thư vẫn còn trên tay
không hề vơi đi dù một chút, đong đầy theo khó khăn từng ngày
ngày 34, họ đã đá anh ra ngoài đưòng
vậy cũng tốt, ngưòi lãng tử đã về lại đây với chốn phong sưong
như ngày trứoc, không ngưòi thưong, có thằng nhóc bụi đời vất vưởng
không mẹ cha, chợ Bình Tây, lấy mái hiên nơi đây làm nhà
rồi sang hạ, đó là mùa của quả chò bay
và Trang Hạ, niềm hạnh phúc sớm hôm lại đầy
 
Nhìn em ngồi thu lu
Em hát về giấc mơ đã mất
Ai nhắc lại những cơn mộng xưa
Giống như mặt trăng ai cướp đi
 
ngày 79, em hùng hổ quay lại và ném vào mặt anh
bức 78, bức 77, thêm một xấp anh k kịp tránh
em nổi đoá: "anh có điên thì điên vừa phải thôi"
gửi thư k ghi ngưòi nhận, tôi k giữ ngưòi ta vứt luôn rồi!"
nhưng em à, anh đâu có quan tâm ngưòi ta
anh chỉ ghi nơi anh cần gửi, nên bì thư chỉ đề "mùa hạ"
mùa hạ mà anh yêu nhất là mùa hạ mà em đi qua
mùa hạ trời lên cao ngất, gay gắt thêm dặm đưòng xa nhà
ngày 86 tới ngày 90 là chuỗi những ngày gắt gỏng
em đạp vội qua con phố vắng, k thèm nhìn xem có thư hay không
anh không biết anh làm gì sai, anh chỉ biết nơi đây còn lại
96 lá thư, ngày qua ngày thật tình chẳng biết trao ai
Ngày 97 anh quyết định là phải làm lành
thiếu vắng những lá thư, nhưng nụ cười ấy vẫn còn xanh
ngày 100, quả chò như rơi thật chậm
bức thư đầu tiên em trao, là một chiếc thiệp hồng đỏ thắm
 
ngày 102, em tìm lại con phố cũ
vẫn gốc chò, vẫn ngôi nhà mái hiên bây giờ đã vắng chủ
bỗng vang lên tiếng gọi í ới của cô Năm hàng nứoc
"Thằng Thanh xe ôm nó kêu cô đưa con cả từ 2 ngày trứơc"
xấp thư k ngưòi nhận, nằm khó hiểu trên tay em
Trong vô thức, em đã bóc một lá ra xem
hết lá này đến lá khác, tất thảy 99 lá
ngồi gục xuống hiên nhà, em thấy mùa hạ vừa trôi qua
 
Nhìn em ngồi thu lu
em hát về giấc mơ đã mất
ai có buồn, hãy nghe lời em
hãy nghe lòng em
biết yêu trong sáng
 
Traducción

100 Summer Days

The third day was the day you looked back
Because the past two days, I had been calling you the wrong name
And I was afraid to ask, your name tag I didn't bother to look at
The fourth and fifth day, afraid to speak, I merely sent you
Several letters, stamped hurriedly, only cared about getting them to you
A smile still on my lips, and my heart beating violently*
Dirty and dressed as a post office employee that
I didn't know, but they call that destiny
Day thirtieth, with the stack of letters still in hands
Not dropping one, envelops filled with hardships of each day
Day thirty-four, they kicked me out in the streets
That's probably good, the vagabond had returned to his place
Like the previous days, no loved ones around, except this homeless kid
No parents, Binh Tay market, using a canopy here as a home for the summer, that's the season of the chò**
And Trang Hạ***, happiness fulfilled early each day
 
I watched you sit there timidly
You sang about lost dreams
Reminiscing about those old fantasies
Like they were the moon that someone stole away
 
Day seventy-nine, you angrily returned and threw in my face
Letter seventy-eight, seventy-seven, and a few more which I couldn't avoid fast enough
You, fuming: "Are you crazy?
Not writing an address, if I didn't keep these they would've thrown them out!"
But hey, I don't care about them
I only wrote where I needed to send, so the envelops only said "summer"
The summer I love the most is the summer that you came by
The summer the sun shines so dizzily, the long way home burning hot
Days eighty-six to ninety were a series of days when
You angrily biked through the empty streets, not bothering to check for mail
I didn't know what I did wrong, I just knew there were still
Ninety-six letters left, day after day not knowing who to give them
Day ninety-seven I decided I had to make up to you
I didn't have the letters, but my smile was still there
Day one-hundred, the chò fell very slowly
The first letter you sent, was a deep pink envelop
 
Day one hundred and two, you searched for the old street
The same chò tree, the same canopy but without an owner
Suddenly miss Năm selling drinks called out to you
"That boy, Thanh, on the motorbike told me to give you these two days ago"
A stack of letters with no receiver, sitting awkwardly in your hands
Without thinking, you opened one to read
One after another, a total of ninety-nine letters
Slumping down under the canopy, you watched the summer pass by
 
Watching you sit there timidly
You sang about lost dreams
Anyone who's sad should listen to you
Should listen to your heart
To know to love when the day is still bright
 
Modismos de "100 Ngày Hạ"
Comentarios